Dương nhi, ba ngày. Trong vòng ba ngày, chúng ta tất thành đại sự. Đến lúc đó, sẽ đưa Lâm Tiểu Trúc trở về, phụ vương sẽ bảo mẫu phi ngươi tự mình lo liệu, nạp nàng làm thiếp của ngươi, được không ?” Duệ vương gấp gáo nói.
Viên Thiên Dã ngẩng đầu nhìn trời, hít sâu một hơi rồi hất tay Viên Nhị và Viên Tam ra, lao thẳng lên nóc nhà. Viên Nhị và Viên Tam thấy cảm xúc của công tử như thế, không dám ngăn cản hắn mà liếc mắt nhìn nhau một cái rồi vội vàng đuổi theo.
“Dương nhi, Dương nhi. . .” Duệ Vương cao giọng quát to.
Trên nóc nhà đã có người chờ sẵn, thấy Viên Thiên Dã, chỉ hô một tiếng 'công tử” rồi không nói thêm, quay đầu, lao thẳng về hướng đông nam. Viên Thiên Dã, Viên Nhị và Viên Tam lập tức theo sau. Trước lúc Duệ vương đến, bọn họ đã thay đổi quần áo màu tối, hoàn toàn dung nhập vào bóng đêm, bóng dáng di chuyển mau lẹ, cho dù có người chưa ngủ nhìn thấy cũng chỉ nghĩ là mình hoa mắt, chứ không nghĩ rằng có người đang thoăn thoắt lướt qua mái nhà mình.
Viên Thiên Dã cài nhiều người vào Đoan vương phủ, đương nhiên có người truyền tin qua lại, mà người khinh công cực cao mới có thể đảm đương nhiệm vụ. Hắn mang theo ba người Viên Thiên Dã như chim yến xuyên qua cây cối và nóc nhà, chốt lát sau đã đi vào địa giới của Đoan vương phủ. Nơi nào có trạm gác ngầm, nơi nào có gia đinh tuần tra, chỗ nào bảo vệ lơi lỏng, hắn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162473/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.