Lâm Tiểu Trúc thấy mọi người trừng trừng nhìn mình cũng mở to mắt nhìn lại, cười nói” mọi người trừng mắt nhìn ta như vậy, ý tưởng vừa nghĩ ra trong đầu cũng bị các ngươi dọa cho chạy hết rồi”
“Ha ha. . .” Đan Dương công chúa cảm thấy bộ dáng này của Lâm Tiểu Trúc cực kỳ đáng yêu, cười thành tiếng nói” mọi người mau suy nghĩ đi, đừng ở đây quấy rầy Tiểu Trúc” , giọng điệu và tình cảm cũng đã có sự biến đổi từ Tiểu Trúc cô nương thành Tiểu Trúc rồi.
Mọi người liền tản ra, để Lâm Tiểu Trúc có không gian suy tư.
Thật ra trong đám người cũng không phải ai cũng thích làm thơ, tỷ như Viên Thiên Dã và Đường Viễn Ninh. Thẩm Tử Dực là chủ nhân, sẽ không phân cao thấp với khách nhân ; vợ chồng Đan Dương công chúa là giám khảo, cũng sẽ không tham gia. Chỉ có Uyển Hoa quận chúa, vốn định thể hiện tài năng trước mặt Thẩm Tử Dực nhưng lúc này lại sợ thơ của mình không bằng Lâm Tiểu Trúc, ngược lại tự chuốc lấy nhục nên cũng từ bỏ ý định. Mọi người tản ra chỗ khác nói chuyện nhưng lực chú ý vẫn tập trung trên người Lâm Tiểu Trúc.
Muốn viết thì viết, đã có sẵn trong đầu rồi, Lâm Tiểu Trúc không cần nghĩ cũng có thể viết ra nhưng mà Tào Thực đi bảy bước làm được một bài thơ, nàng tốt xấu gì không nên đi hơn mười bước. Vì vậy Lâm Tiểu Trúc chậm rãi đi đến bên hồ, đưa tay vuốt ve những đóa hoa sen, biểu tình điềm tĩnh, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162439/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.