Thực ra Viên Thiên Dã sao không loạn, hắn rót cho mình ly trà chính là muốn bình tĩnh lại, từ từ suy nghĩ xem ý tứ của lão gia tử đối với Lâm Tiểu Trúc là như thế nào.
Lão gia tử lúc trước không nói thân phận của mình với Lâm Tiểu Trúc, lần này đến Bắc Yến lại cố ý bắt nàng đi, lại nói thân phận của mình với nàng, còn bảo nàng đem tình huống nói ra, còn nhiệt tình giúp hắn. Dụng ý là gì ? muốn mình hảo hảo chiếu cố Lâm Tiểu Trúc hay là thỏa mãn yêu cầu của nàng ?
Nghĩ đến yêu cầu của Lâm Tiểu Trúc là được tự do, trong lòng Viên Thiên Dã lại rối bời. Hắn cảm thấy nếu hắn buông tay, nàng sẽ như diều đứt dây, bay đi mãi, không quay về bên hắn nữa.
“Lão gia tử. . . còn nói gì nữa không ?” hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt phức tạp, nếu tiếp theo Lâm Tiểu Trúc đưa ra yêu cầu rời đi, hắn nên làm gì bây giờ ?
Lâm Tiểu Trúc nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nói:” Không nói cái gì nữa.” nhìn ánh mắt của Viên Thiên Dã, nàng biết tự do ở trong tay rồi, chỉ cần nàng mở miệng là ngay lập tức có thể dọn đồ rời đi nhưng nàng không thể làm như vậy.
Ngoại trừ không muốn làm tổn hại hình tượng của lão gia tử, lúc này không phải là thời cơ tốt để rời khỏi Viên Thiên Dã. Trải qua chuyện sáng nay, cả kinh thành đều biết nàng là nữ đầu bếp của Viên Thiên Dã, hơn nữa nếu lòng điều tra sẽ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162408/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.