“Công tử.” Lâm Tiểu Trúc quay đầu nhìn thấy Viên Thiên Dã mặt đen nhưđít nồi đứng ở cửa, vội vàng thu lại tươi cười, lui mấy bước, khoanh tay đứng bên cạnh.
Viên Thiên Dã thấy bộ dáng của nàng, càng thêmbực mình, đi qua ngồi đối diện Đường Viễn Ninh, liếc mắt nhìn hắn mộtcái, không lên tiếng.
“Biểu huynh, ngươi đã về?” Đường ViễnNinh cũng không ngại sắc mặt của hắn, đứng lên đón tiếp rồi lại ngồixuống, ngoắc tay bảo Tảo Tuyết mang thêm chén đũa” ta đến thăm ngươi,ngươi không có ở nhà. Ngồi nhàm chán quá liền kêu Lâm Tiểu Trúc làm chút đồ ăn cho ta. Đến, nếm thử đi, hương vị rất ngon nha”
Nói xong cũng không để ý tới Viên Thiên Dã, tự mình gắp một miếng bạt ti chuối tây cho vào miệng.
Lâm Tiểu Trúc rời đi mấy ngày, Viên Thiên Dã lo lắng như kiến bò trênchảo. Lo lắng cho an nguy của nàng, lại sợ Chung Ngọc Quý hay thế tửĐoan vương coi trọng nàng chứ không phải là Chu Nhu. Nàng quay về liềnmuốn đến thăm nàng, muốn nghe nàng nói chuyện, muốn nhìn nàng cười nóivui vẻ, muốn dùng thức ăn nàng làm. Không ngờ nha đầu kia lại giận dỗi,xa cách với hắn. Hắn còn chưa nhìn thấy nàng mặc xiêm y mới, Đường ViễnNinh đã nhìn thấy trước. Hắn còn chưa được thử món mới của nàng, ĐườngViễn Ninh đã được ăn trước. Nàng còn cười nói vui vẻ với hắn như vậy, bộ dáng cao hứng phấn chấn đó chưa bao giờ có trước mặt mình.
Cho nên lúc này giấm chua trong lòng Viên Thiên Dã không biết phát tác chỗnào, nhìn thấy Lâm Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162392/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.