Lâm Tiểu Trúc vẫn dùng tấm vải che năm cái chén lại, đến khi đặt trước mặt các vị giám khảo mới lấy vải che ra.
Lúc đầu Đường Viễn Ninh muốn xem trong bát là gì lại bị Lâm Tiểu Trúcngăn cản, lúc này đã không chờ được nữa, không đợi Lâm Tiểu Trúc đưa đãđưa tay lấy một chén, càm giác một mùi hương thanh lương truyền tới.Trong chén có gì đó màu nâu nhạt trong suốt lại sáng như băng, bên trêncòn có tương trấp, thoạt nhìn rất đơn giản lại có tư vị
“Đây là cái gì?” Viên Thiên cũng nhịn không được mà đặt câu hỏi, vừa mới uốngmột miếng cháo cá, lúc này cảm giác trên tay mát lạnh khiến hắn cũng cóchút không nhịn được
“Bánh đúc đậu.” Lâm Tiểu Trúc cười nói, vươn tay,” Nhị vị công tử, ba vị giáo tập, thừa dịp còn lạnh, ăn đi.”
Để cho món bánh được mát lạnh, nàng phải đem ngâm trong nước giếng, còn kéo dài đến lúc đồng môn dâng lên món cháo cá cho mọi người thử qua,nàng mới đem bánh đúc đậu trình lên.
Cổ đại không có tủ lạnh, muốn làm mát như vậy cũng không dễ dàng gì.
Lúc trước hay nghe” thừa dịp còn nóng, uống đi” bây giờ lại nói” thừadịp còn lạnh, ăn đi” . Cảm giác mát lạnh, hương vị thanh lương làm mọingười không chờ được nữa, dùng muỗng quấy đều tương trấp rồi bắt đầu nếm thử.
Cảm giác đầu tiên chính là lạnh. Một cỗ thanh lương kéodài từ khoang miệng đến cổ họng, cho đến khi vào bụng, lỗ chân lông nhưco rút lại, toàn thân nhất thời cảm giác vô cùng sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162321/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.