“Vậy là tốt rồi, ta quay về chỗ ta đây” Tô Tiểu Thư mỉm cười rời đi, tươi cười trên mặt có chút mất tự nhiên
Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi.
Tình ý của Tô Tiểu Thư nàng không tin Hạ Sơn không cảm giác được, tuytính của hắn trầm mặc ít lời nhưng là người rất tỉ mỉ. Hắn cái gì cũngkhông nói, không có nghĩa là trong lòng không biết. Có điều Lâm TiểuTrúc không biết, hắn đối với Tô Tiểu Thư hờ hững mà lại quan tâm mìnhhết mực, là muốn thông qua đó để cự tuyệt Tô Tiểu Thư hay là có ý gìkhác với nàng hoặc chỉ là sự quan tâm của huynh trưởng dành cho muộimuội.
Nhưng Hạ Sơn không nói, nàng cũng không tiện hỏi, để tựTô Tiểu Thư cảm nhận được và rời xa Hạ Sơn lại sợ hắn thật sự dùng thânphận ca ca quan tâm nàng, làm tổn thương tâm của hắn. Hai người, mộtngười giống như tỷ tỷ, một người giống như ca ca, nàng đều không muốn ai bị tổn thương. Cho nên đối với chuyện này, nàng vẫn luôn trầm mặc, cáigì cũng không nói, cái gì cũng không làm, chỉ tận lực để không ở riêngvới Hạ Sơn một chỗ. Dù thế, Tô Tiểu Thư vẫn ở trước mặt nàng ngày càngtrầm mặc, ngày càng mất tự nhiên.
Tình cảm tỷ muội suốt ba nămchẳng lẽ lại thay đổi vì một nam nhân ? nhớ tới mấy cuốn tiểu thuyếtngôn tình đã đọc ở kiếp trước, nguyên nhân xuyên qua phần lớn là thấychồng hay bạn trai ở cùng một chỗ với bạn thân của mình, do đó mà chết,xuyên đến cổ đại. Lâm Tiểu Trúc lại thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162303/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.