Quan sát Hạ Sơn và Tô Tiểu Thư hai ngày, thấy Tô Tiểu Thư ngoại trừ quan tâm Hạ Sơn nhiều một chút thì không có gì khác, Lâm Tiểu Trúc cũng an lòng. Mà cũng từ ngàyđó, nàng đến sân Viên Thiên Dã múc nước, không thấy hắn nữa. Trong việnchỉ có một mình Viên Lâm, không còn ai khác, nàng nghĩ có lẽ hắn đã cùng Đường công tử rời núi. Tuy có chút tiếc nuối vì không được uống thuốccủa hắn nữa nhưng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm. Nàng thực sự lo vịĐường công tử kia tâm huyết dâng trào, một hai bắt Viên Thiên Dã đưanàng cho hắn. Dù có thể đi theo hắn chưa chắc đã tệ nhưng nàng vẫn muốn ở lại sơn trang, học trù nghệ thật tốt. Con đường sau này đâu biết thếnào ? có một nghề lận lưng vẫn tốt hơn là không biết gì.
Những ngày kế tiếp, Lâm Tiểu Trúc sống rất thích ý.
Ba vị giáo tập đều đối tốt với nàng, Ngô Bình Cường bị nàng đả kích vàilần liền vùi đầu tập luyện, cố gắng phấn đấu, Ngô Thái Vân cũng thànhthật hơn, chăm chỉ học tập. Tổ một lần trước thắng cuộc thi điên chước,tinh thần phấn chấn hẳn lên ; Hạ Sơn ngày nào cũng liều mạng luyện tập ; Dương Vũ cũng thay đổi rất nhiều. Ai ai cũng muốn đạt được danh hiệu đệ nhất. Thấy tổ một, tổ ba như vậy, tổ của Chu Hòe đương nhiên cũng không chịu thua kém, làm cho toàn bộ trù nghệ ban đều tràn ngập không khí học tập hăng say.
Ở Thanh Khê trấn, Trương Đông mỗi ngày đềunấu thuốc đúng hạn, mỗi lần Lâm Tiểu Trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162274/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.