”Ta không đau. Vị đại thúc này chỉ đẩy nhẹ ta một cái thôi” Lâm Tiểu Trúc vội vàng giải thích rồi đứng lên. Vừa rồi quá mức đột ngột cho nên mới té ngã, ngoài trừmông hơi đau thì không có bị thương gì. Lúc này thấy Tiết lão gia tửkhông có việc gì, nàng mừng còn không kịp, đâu có tâm tư để ý tới chuyện khác.
Tiết lão gia tử đỡ Lâm Tiểu Trúc dậy, trách cứ nói”sao không đau được chứ? Ngươi xem, trên mặt toàn là nước mắt” nói xonglại trừng mắt nhìn Lưu Nguyên “mau đi gọi đại phu tới đây, xem bị thương ở đâu rồi”
“Thực sự không có việc gì mà, còn nước mắt. . .” Lâm Tiểu Trúc ngượng ngùng dùng tay áo lau nước mắt “do nhìn thấyTrương Đông ngất trong phòng bếp mà ngài lại không thấy đâu, còn tưởnggặp phải trộm cướp, ngài đã bị bắt đi nên sốt ruột mà khóc, đang tính đi gọi đại phu và báo quan thì gặp được các ngươi”
“Ta đi xemTrương Đông.” Lưu Nguyên rất thông minh, thấy thái độ của bệ hạ đối vớiLâm Tiểu Trúc khác biệt, hắn liền nhanh nhảu nhận lỗi với nàng rồi vộichạy tới nhà bếp.
“Đứa nhỏ này!” Tiết lão gia tử hiền lànhnhìn Lâm Tiểu Trúc, lúc này hoàn toàn không còn vẻ uy nghiêm như khi nói chuyện với đám người Trương Tòng Chính nữa, mà chỉ là một lão đầu nhinhư ngày thường. Hắn chỉ vào đám người Trương Tòng Chính nói “nha đầu,mấy người này là thuộc hạ của ta, bọn họ đến đón ta. Vừa rồi đi ra ngoài là lấy chút thuốc cho ngươi” hoàn toàn không quan tâm cũng không giảithích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162250/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.