”Làm sao vậy?” Mọi người ngạc nhiên nhìn nàng.
Lâm Tiểu Trúc tuy vẫn luôn là tiêu điểm được mọi người chú ý, trên mặt lúcnào cũng lộ vẻ tươi cười ngọt ngào nhưng nàng lúc nào cũng an tĩnh trầmổn, nếu không có ai chủ động bắt chuyện, nàng chỉ đứng im lắng nghe hoặc là ngắm nhìn cây cỏ, đám chím trong suy nghĩ của mình, hiếm khi để lộcảm xúc như bây giờ.
“Có phải ngươi đã nghĩ ra được vấn đềMã giáo tập hỏi ngươi hay không?' vẫn là Tô Tiểu Thư hiểu nàng nhất, tuy Lâm Tiểu Trúc còn chưa nói cho nàng biết tình hình bữa cơm tối nay,nhưng nhìn biểu tình của Lâm Tiểu Trúc, nàng cũng đoán được.
“Là cái gì? Là cái gì? Nói nghe chút đi “ được Ngô Thái Vân loan tin nênmọi người đều biết chuyện Lâm Tiểu Trúc ở trù nghệ ban bị Mã giáo tậpkhó dễ, cho nên ai nấy đều rất tò mò.
Lâm Tiểu Trúc liền giả vờ đáng thương “ cũng có chút ý tưởng nhưng không biết có đúng haykhông, nếu không đúng mà đã nói ra chẳng phải là mất mặt lắm hay sao ?mọi người đừng hỏi nữa có được không ? “
Mọi người thấy vẻmặt đáng thương của nàng đều mỉm cười, có người còn nhịn không được mànhéo má nàng 'không hỏi, không hỏi nữa nhưng ngươi nói đi, sao ngươi lại muốn vào trù nghệ ban “
Đây là điều mọi người tò mò nhất.Trong mắt các nàng, tam ban là phù hợp với nữ hài tử nhất, Chu giáo tậplại ưu ái Lâm Tiểu Trúc, chủ động thu nhận nàng nhưng Lâm Tiểu Trúc lạikhông chần chừ mà cự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162243/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.