Cả người Saint tràn đầy dấu hiệu mệt mỏi, cậu cố gắng mở mắt xem thời gian trên điện thoại mới nhận ra bản thân đã ngủ hơn nửa ngày. May mắn hôm nay Saint không phải đi làm, điện thoại lại không có lấy bất kỳ tin nhắn hay cuộc gọi nào thúc giục cậu phải rời giường.
Saint đưa tay lên trán tự kiểm tra thân nhiệt, cậu cảm thấy bản thân hệt như một cái lò sưởi tự tỏa ra nhiệt độ, hơi thở cũng nóng lên không ít.
Trong lúc cần ai đó bên cạnh thì người đầu tiên Saint muốn gọi điện là Đông Hằng, nếu là trước đây thì cậu sẽ lập tức gọi điện thoại cho anh, giở trò làm nũng mỗi lúc bị bệnh vì muốn được nuông chiều, không như hiện tại đắn đo suy nghĩ cả buổi vẫn chưa dám gọi một cuộc.
Saint đi xuống phòng bếp tìm chút nước uống, vô tình nhìn thấy đống bát đêm qua Đông Hằng vẫn còn chưa kịp rửa. Saint nghĩ ngợi có phải Đông Hằng không cần cậu nữa không, anh không còn như trước đây quan tâm chăm sóc cậu chu đáo.
Nước mắt dồn nén từ hôm trước đến bây giờ không còn cách nào bên cạnh Saint nữa, nó trực tiếp nối đuôi nhau lăn lên má cậu chảy xuống. Saint ngã ngồi xuống sàn nhà bật khóc, cậu tựa đầu lên tủ lạnh duy trì dáng ngồi để không phải tốn nhiều sức.
Saint biết bản thân không còn là trẻ con thì khóc lóc cái gì chứ, nhưng cũng chẳng có luật cấm người lớn không được khóc, bởi vì từ nhỏ đến lớn đều được gia đình cưng chiều, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thuyet-ai-nhi/3489300/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.