Bữa cơm Đông Hi đang ăn dang dỡ cứ bị mặc kệ mà buông đũa xuống, cô nhanh chân chạy đi, dùng hết sức lực còn lại duy trì tốc độ nhanh nhất có thể. Đông Hi muốn gặp mặt Khải Tuấn, xin lỗi anh thật nhiều lần, cầu xin anh tha thứ cho cô.
Đông Hằng định chạy theo sau Đông Hi thì bị Saint nắm tay áo lại: “Vậy em về trước, Khải Tuấn tỉnh lại chắc con bé không sao nữa rồi.”
Đông Hằng do mừng rỡ đến kích động liền vui vẻ hôn nhanh lên trán Saint một cái, trạng thái của anh so với nửa tiếng trước hoàn toàn thay đổi, trở nên phấn khích rất nhiều: “Tạm biệt.”
Saint sững người sau hành động của Đông Hằng rồi nhìn anh vội vàng chạy đi, cả người cậu cứng đờ. Ở bệnh viện mà Đông Hằng lại làm thế này, Saint xoay người vòng quanh nhìn lên trên trần hành lang thật sự có camera. Không có chuyện gì lớn nhưng Saint lại tự cảm thấy ngại, cậu vội trở vào phòng dọn dẹp lại đồ mang the.
Ông bà Huỳnh cũng đang ở trong phòng bệnh của Khải Tuấn nên mặc dù đã đến nơi, Đông Hi vẫn e dè không dám tiến thêm chút nào nữa, cô cứ đứng bất động ở cửa.
Đông Hằng chạy đến phòng bệnh của Khải Tuấn nhìn thấy Đông Hi đứng nấp sau bức tường. Cửa phòng bệnh không đóng nên Đông Hằng cũng dễ dàng nhìn thấy ông bà Huỳnh đang hiện diện bên trong, anh lại gần Đông Hi đặt tay chạm vào lưng cô: “Đừng sợ, anh hai ở đây.”
Đông Hằng nhìn Đông Hi rồi nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thuyet-ai-nhi/3489290/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.