Thời gian vừa điểm tan làm thì bầu trời cũng chuyển màu xám đen chập tối, ánh đèn đường trong màn đêm dần hiện rõ sự cần thiết. Không khí thành phố càng về đêm càng lạnh buốt, đặc biệt là những ngày chuyển mùa đông, không khí se se lạnh như đón giao thừa.
Lòng thành phố toàn những tòa nhà phát sáng như một màn trình diễn quy mô chưa từng có, chỉ là nơi đây không có nghệ sĩ. Ở đây có những con người ngày đêm bận rộn đấu tranh vì cuộc sống mưu sinh, cũng có những người đang thoải mái hưởng lạc.
Ở đâu đó không ai để ý có một con mèo tiến đến gần bóng đèn đường, rồi nó nằm chính giữa nơi ánh sáng nằm xuống. Bóng đèn đường phát ra ánh sáng vàng lờ mờ, là nơi ấm áp nhất cho con mèo như ngôi nhà trước đây từng ở, cũng là nơi khiến nó cảm thấy không còn cô độc như tách biệt với thế giới này nữa.
Saint mệt mỏi xoa bóp lại cổ tay đau nhức, tiện thể duỗi thẳng chân cho thoải mái, cậu đã ngồi trên ghế liên tục mấy tiếng đồng hồ. Saint lia mắt xung quanh, cậu nhìn thấy ở công ty vẫn còn nhiều đồng nghiệp cùng tăng ca liền cảm thấy có thêm động lực.
Trong văn phòng Saint làm việc có hai dãy bàn, mỗi bàn đều có máy tính riêng do công ty cung cấp, nhưng thường ngày đa số nhân viên đều sử dụng laptop cá nhân cho tiện dụng. Bàn làm việc của Saint gần như ở chính giữa căn phòng, Blue ngồi phía sau đối lưng với cậu.
Buổi tối nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thuyet-ai-nhi/3489258/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.