Hai người cố cửa động nhưng hình như không thể. Ngược lại cơ thể họ ngày càng lún xuống
-Là... là đầm lầy sao??
Trong tay Bảo vẫn còn vịn Loan
-Vẫn ngoan cố ư!!? Thả Loan ra ngươi sẽ được lên bờ. Sau khu rừng này chính là lối thoát
-Đừng lừa em. Em sẽ không để chị dụ đâu
-Ahaha coi kìa, em trai chị đã bắt đầu xem trong tính mạng người khác rồi à
Hộc!! Loan nôn hết nước trong bụng ra ngoài, hơi thở bắt đầu đều lại
-Loan!!
-Đây là... đầm lầy sao??
-Chúng ta đã qua nơi khác rồi
-Hình như ta ngày càng lún xuống- Loan trở nên khẩn trương hơn hẳn
Rầm!! Rầm!! Có gì đó ở đằng sau họ. Một con voi lớn, nó đang đi ngang qua. Ngắm tọa độ Loan nhanh tay chụp lấy đuôi nó rồi nắm lấy tay Bảo để kéo lên
-Cố lên
-Loan!!? Cậu ổn không
-Mình ổn
Họ đã lên được bờ, cơ thể nhớt nhát một cách kinh khủng
-Bay mùi sình quá- Loan đưa khuôn mặt không hài lòng
-Đến cả kiến còn không dám đến gần
Bảo nói và nhìn xuống đàn kiến đang đi ngang qua. Chúng thà đi đường cong còn hơn là đi đường thẳng và đi ngang qua nơi anh đang đặt mông xuống
-Vậy bây giờ... ta nên đi đâu đây?? Cái nơi như thế này thì lối ra là gì chứ!!?
Loan đảo mắt dọc ngang tứ hướng. Cô có cảm giác như mình đang bị theo dõi. Một linh hồn?? Không!! Là một cơ thể sống. Rồi tiếp theo cô lại nghe tiếng bước chân. Một cách nhẹ nhàng chậm rãi. Đang hướng về phía này
-Bảo!!
-Hả!!? Cậu gọi mình??
-Nhanh, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-ma-am/64608/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.