Tối hôm đó tại phòng nó.
Nó nằm phịch lên giường. Nó mệt mỏi. Chẳng hiểu sao từ lúc chuyện đó xảy ra thì nókhông còn chút tâm trí nào để làm những việc khác nữa.
Chợt, nó bật dậy rồi bước tới bàn để điện thoại và nhấc máy gọi cho Thiên Vũ.
-Alo! Thiên Vũ nghe! – Hắn nói bằng giọng vội vã.
-Thiên Vũ đấy à? Tôi… Thoại My đây…
-Có gì không? Nói nhanh đi, tôi đang bận cho Tiểu Hồng ăn.
-Tiểu Hồng đã tỉnh dậy rồi à? – Nó reo lên mừng rỡ.
-Ừ. Nếu không có gì thì thôi nhé. Chào! – Nói rồi Thiên Vũ vội cúp máy.
-Ơ..ơ…
Nó chưa kịpnói thêm gì thì hắn đã cúp máy. Nó cảm thấy chạnh lòng. Trước đây hắnquan tâm nó là thế, nhưng nó nào biết. Đến bây giờ, khi hắn đối xử lạnhlùng với nó lạ thường như vậy, nó mới nhận ra được nhiều điều. Phảichăng nó đã quá vô tâm trước hắn? Và có khi nào tình cảm mà nó dành chohắn từ trước đến nay lại nhiều hơn những gì nó đã từng nghĩ không? Nóhoang mang thực sự.
Không rõ tối nay hắn có về không nữa. Lúc nãy nó định hỏi thì chưa gì Thiên Vũ đãcúp máy rồi. Thôi mặc kệ, thích về thì về, không về thì thôi. Nó quyếtđịnh như thế và bật máy tính lên chơi game.
Nó gõ từng chữ: “ trochoi1000.com”
Chơi trò gìđây nhỉ? … Khỉ ăn chuối… Thấy có vẻ hay nên nó click vào và bắt đầuchơi. Thấy con khỉ loi choi chạy qua chạy lại, lúc thua cuộc lại nhănnhó cáu kỉnh, nó lại nhớ đến Thiên Vũ. Lòng khó chịu đến lạ.
Nó bực bội tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-hoang-tu/1324188/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.