Trời bắt đầu tối dần…. mưa tiếp tục rơi – không ngớt … Lạnh….
Nó thở dài lê từng bước nặng trĩu… Giờ thì nó biết đi về đâu bây giờ… thực tế là bây giờ nó chẳng còn chỗ nào để đi cả…
Nếu là trước đây thì có nhà Châu…. Nhưng.. giờ thì nhà Châu lại là mộttrong những nơi nó không nên đến nhất … Mọi chuyện xảy ra với nó thậtnhanh . Nghĩ lại , nó vẫn chưa thôi bàng hoàng.
Trong túi nó bây giờ hoàn toàn rỗng tuếch . Không một xu dính túi - chính xác là như vậy . Nó nhún vai cho qua .
Nhưng rồi cái bụng nó không thể cho qua được . Nó đói quá . Vả lại ,chẳng lẽ nó sẽ cứ ở mãi công viên suốt đêm thế này... thật chẳng hay hochút nào..!!
Với hiện trạng như lúc này thì nó biết làm cái gì bây giờ chứ ??
Nó chợt nắm lấy sợi dây chuyền đá quý của mình . Bây giờ trong người nóchỉ còn món đồ đó là có giá trị nhất thôi... nhưng , mẹ nó bảo .. sợidây này ko được làm mất vì nó rất quý và có ý nghĩa rất đặc biệt mà đếnlúc lớn lên nó mới hiểu .. Nó muốn bán sợi dây chuyền này đi để trangtrải những ngày như thế này , nó cần có cơm ăn , chỗ ở .
Nó đứng lên rồi lại ngồi xuống . Cứ thế đến lận mấy chục lần . Nó phânvân ko biết có nên làm như thế hay không..nó sợ quyết định bán của nó là sai lầm . Nhưng nó cũng biết nó không thể cứ trong tình trạng này ...
" Tính mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-hoang-tu/1324167/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.