Một ngày mới lại đến tại hoa viên của căn biệt thự...
Trời không nắng ấm như mọi khi , khô hanh và hơi trở lạnh ... Giọt sương vẫn đọng trên lá như thể không muốn rời ... không tan ...
.... hôm nay không phải là ngày đẹp trời.....
" Có lẽ Thảo cũng không muốn xa Minh Hoàng như thế !!" - Nó chợt nghĩ rồi khẽ tặc lưỡi....
Nó hít một hơi thật dài ... nó thích mùi sương sớm... dịu nhẹ và tinh khiết... cảm giác thật dễ chịu !!!
Nó cao hứng cất tiếng hát....
Có cơn mưa lạ thế hát ru em ngủ say
Có em sao lạ thế hát bên ta thật vô tư
Có lần em ước thầm theo cánh chim em bay thật xa
Và thấy giấc mộng tung cánh bay còn lại trên mi em giọt mưa rất êm..
Ngày....
Đang đoạn cao trào... mọi cảm xúc như muốn bộc bạch ra hết... thì...
- Cô hát khiến tôi mất giấc ngủ...!!
Nó giật mình đảo mắt nhìn quanh..." Quỷ thật...ai nói thế nhỉ ?? Haylà.... mờ...mờ a......." - Nghĩ đến đây rồi nó cũng chẳng dám nghĩ tiếpnữa...
Như đi ngang qua trí não nó , giọng nói ấy lại vang lên :
- Tôi chẳng phải ma đâu...!!
Rồi từ bụi cây ... ngay trước mặt nó.... hắn ta xuất hiện...
- Hả...?? Minh Hoàng...!!!
- Lần sau đừng có làm phiền tôi như thế.... 4h sáng tôi tập thể dục và tiếp tục ngủ ở đây.... cô cần gì thì cứ ra bãi sau...!!
Nói rồi Hoàng lẳng lặng bỏ đi... xem chừng hắn hơi khó chịu...
Nó khẽ mím môi rồi bước lại chiếc xích đu . Gió khiến nó cảm thấy kháhơn .. nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-hoang-tu/1324164/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.