Tăng Kế hạ quyết tâm đem “bà xã” về nhà, nhưng trong công ty liên tiếp có việc đột xuất khiến cho y căn bản không có thời gian nhàn hạ để xử lý vấn đề gia đình, đành phải chờ đoạn bận rộn này qua đi rồi nói sau.
Ai ngờ phải chờ qua một tháng, mới có thể nghỉ ngơi rảnh rỗi.
Buổi chiều bởi vì có hẹn với khách hàng, cho nên thời điểm khi y tới nhà Sở Chu, thời gian cũng đã muộn.
Tăng Kế tìm chỗ đỗ xe, chậm rãi đi vào tiểu khu xa lạ.
Đương nhiên lúc trước cũng có địa chỉ, nhưng đến tận nơi vẫn là lần đầu tiên. Tăng Kế vừa đi vừa đánh giá: cũng là khu dân cư bình thường, trước khu có đình viện, vô luận là kiến trúc hay là cơ sở vật chất cùng nơi ở của chính mình đều không có cách nào đặt song song để so sánh, chỉ có thể nói hoàn cảnh coi như tạm được.
Hôm nay là thứ bảy, thời tiết lúc này tốt lắm, tuy rằng sắc trời đã tối, trong tiểu khu vẫn có tốp năm tốp ba người tản bộ.
Tăng Kế dựa theo tờ địa chỉ tìm tới, y nguyên bản nghĩ, trước cứ kéo người ra ngoài ăn bữa cơm, rồi trực tiếp đóng gói về nhà, hiện tại nhìn thời gian, đành phải bỏ bớt quá trình ở giữa, trực tiếp mà nhắm vào việc chính.
Sờ sờ viên ngọc trong tay, Tăng Kế cực lực làm giảm áp lực tâm lý, đi lên nhà.
Trong phòng rõ ràng đèn sáng, cố tình nửa ngày cũng không có người ra mở cửa.
Tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thai-nhap-hi/3063555/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.