“A, chẳng lẽ cậu có thể nhìn Cố Vân không có chỗ ở mà cái gì cũng không hỏi sao?” Tăng Kế lạnh lùng nói,“Huống hồ, chuyện của tôi cũng không tới lượt cậu quản.”
“……” Sở Chu an tĩnh lại. Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh bao nhiêu năm về trước,ánh trăng trắng bạc, rực rỡ chiếu rọi, dưới tàng cây hai con người đang cùng dây dưa một chỗ.
Mà hắn tránh ở một bên, liền nhìn thấy, như thế nào cũng không thể chen vào.
Một màn đó giống như ác mộng vây quanh hắn, luôn xuất hiện trong giấc mơ của hắn.
Rất nhiều năm sau, Sở Chu nghĩ đến chính mình đã có thể thoát khỏi cái loại cảm giác quẫn bách này,không nghĩ hiện giờ chỉ vì một câu nói của Tăng Kế,cảm giác đó lại quay trở lại.
Có lẽ khoảng cách giữa hắn và Tăng Kế chưa bao giờ ngắn lại, tất cả chỉ là sự mơ tưởng của bản thân mà thôi.
Sở Chu đại não oanh một tiếng như đàn đứt dây, lời nói tự nhiên thốt ra, cũng không còn cố gắng chịu đựng.
Sở Chu:“Tôi tất nhiên là quản không được các người trở nên thân thiết, nối lại tình cũ……”
Tăng Kế xoay người, thần sắc có chút ngạc nhiên,“……” Đôi môi hồng khẽ nhếch, trong mắt có chút nghi hoặc, tựa hồ muốn nói.
Nếu như trước kia Sở Chu nhìn thấy bộ dạng này của Tăng Kế nhất định sẽ không chịu được mà tiến tới hôn y, giờ phút này nhìn thấy, chỉ thấy được bộ dáng nói dối mà không biết phải làm thế nào của y.
Tăng Kế cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thai-nhap-hi/3063545/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.