Từ sau khi Mộc Chẩm Khê cầu hôn Tiếu Cẩn, đôi vợ vợ trẻ ngày càng ân ái hơn.
Em gái Corgi nói đùa rằng cách ba dặm cũng có thể ngửi thấy hơi thở xuân tình nồng đậm trên người Mộc Chẩm Khê. Bây giờ còn đang là mùa hè mà, chậc chậc chậc, thế phong nhật hạ*.
(* 世风日下 – thế phong nhật hạ (phong khí (phong tục lề thói) xã hội ngày càng bại hoại, ngày một xấu đi.)
"Lão đại, chị đi ăn cơm không?"
"Ăn." Mộc Chẩm Khê chỉnh tai nghe màu trắng bên trái, giọng nói lúc này nhẹ nhàng hơn trước gấp ngàn lần, "Chị đi nhà ăn ăn cơm, em rời văn phòng chưa?"
"Còn chưa sao? Vậy em đi nhanh đi."
"Không ăn cơm sao được, chị không cho phép."
"Em muốn chị đích thân đến trường học bắt em đi căn tin sao?"
"Ngoan ngoãn nghe lời, hôm nay chị sẽ tan làm sớm một chút."
Em gái Corgi chỉ coi như mình bị điếc rồi, nhìn trần nhà rồi nhìn xuống đất, lại nhìn đồng nghiệp bên cạnh đang bịt tai lại, tâm trạng bỗng trở nên thoải mái hơn hẳn.
Sau khi dỗ dành Tiếu Cẩn, Mộc Chẩm Khê nhàn rỗi không có việc gì, muốn làm chút gì đó với Tiếu Cẩn. Cô nói với em gái Corgi: "Em không đi ăn à? Sao còn chưa đi?"
Em gái Corgi đã đợi ba phút: "..."
Hai người cùng nhau xuống lầu.
Xét thấy gần đây Mộc Chẩm Khê có tâm trạng tốt, xác xuất tâm trạng tốt tăng lên rất nhiều, em gái Corgi nuốt nước bọt rồi mới dám hỏi: "Lão đại, khi nào bạn gái của chị đưa chị đi làm?"
Đã gần nửa năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-lai-huu-dang/1015496/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.