Giang Miễn nhắm chặt mắt, đầu óc choáng váng. Sau khi hít sâu một hơi, hắn mới cúi người nhặt những mảnh chén vỡ lên, giả như thờ ơ hỏi một câu, “Diễm Nhi, con nói thế là có ý gì?”
“Triệu Lâm háo sắc, Hà Ứng Hoan rượu chè cờ bạc, đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Hai kẻ đó còn đêm ngày dính lấy nhau, nhìn kiểu gì cũng giống như có quan hệ không minh bạch. Hừ, tí cái là chui vào phòng khanh khanh ta ta, không khéo đã chung đụng làm ra mấy trò bẩn thỉu gì rồi.” Giang Diễm nói đâu ra đấy, kì thực cũng chỉ là mấy lời vô căn cứ. Nàng vốn đã không thích vị hôn phu Triệu Lâm này, lại thêm tức giận Hà Ứng Hoan thân thiết với hắn nên giờ mới cố tình bịa ra mấy chuyện chọc giận Giang Miễn.
Giang Miễn vốn biết tính tình con gái, lúc này tuy đầu óc hỗn loạn nhưng vẫn không tin tưởng hoàn toàn. Hắn chỉ nghiêm mặt, nhẹ giọng răn dạy, “Diễm Nhi, con nay đã xuất giá, sao có thể cứ luôn nói năng lỗ mãng như vậy? Triệu Lâm với Ứng Hoan tuổi tác tương đương, nói chuyện hợp ý cũng là chuyện bình thường, sao có thể là đoạn… đoạn tụ? Ta biết con với Triệu Lâm bất hòa, nhưng dù có cãi nhau ầm ĩ đến thế nào đi nữa cũng không thể lôi Ứng Hoan vào.”
Giang Diễm ngẩn ngơ. Thấy cha che chở cho người ngoài, nàng tức giận trong lòng, ngoài miệng không kìm được thốt lên, “Họ Hà kia dù sao cũng chỉ là đồ đệ của Ngô tiền bối mà thôi, có gì đặc biệt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-chang-tuong-tu-tan-xuong-cot/152465/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.