Lâm Minh Hạo và Dương Lạc Lạc đã kết hôn với nhau hơn ba năm, trong suốt mấy năm qua tuy nói hạnh phúc có nhưng những đau khổ dành cho cả hai cũng không hề ít chút nào. Khoảng thời gian đó cũng đủ khiến cho Lạc Lạc hiểu được phần nào những suy nghĩ trong đầu chồng mình, đừng nói chi là mẹ chồng kể cả anh ấy cũng cảm thấy không vui và không hài lòng khi nghe được tin cả đời này cô không thể sinh con.
Là một người phụ nữ, chẳng còn điều gì vui và thiêng liêng hơn ngoài việc sinh con nữa. Có những người luôn ao ước có được một đứa con để an ủi tủi xế chiều sau này, vậy mà còn có những người có con mà không biết trân quý điều đó...
Sao trước giờ Lạc Lạc cũng có gây hại gì đến ai đâu, tại sao lại phải hứng chịu cảm giác đau khổ tận đáy lòng như thế này?
Ngoài mặt, Minh Hạo không nói ra chuyện con cái nhưng thật chất trong lòng đang rất muốn có một đứa bé gái hoặc bé trai để cùng đưa nó đi chơi khắp nơi, và điều đó có thể cả cuộc đời này cũng không thực hiện được.
Buồn thì đã sao? Cũng chẳng giúp được điều gì trong câu chuyện này. Bản thân tuy đã cố gắng rất nhiều, nào là chạy tới chạy lui tìm ra thầy thuốc giỏi rồi đi hầu hết các bệnh viện trong nước nhưng câu trả lời cũng như bao nơi khác.
Minh Hạo yêu thích trẻ con như vậy, làm sao chịu được cú sốc lớn này? Không bày tỏ vẻ buồn rầu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671406/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.