23 giờ.
Đêm khuya trống vắng chẳng còn có một bóng người nào qua lại ở bên trong bệnh viện, Lạc Lạc cảm thấy có chút khát nước nên liền lật đật đi lấy nước uống, vừa mở mắt thì không thấy bất cứ ai ở đây, bà ấy vẫn còn nghỉ ngơi trên giường bệnh nhưng Lâm Minh Hạo đâu? Chẳng lẽ anh ta đi về nhà mà không thèm quan tâm đến bệnh tình của mẹ mình ở đây nữa hay sao?
- Hạo vẫn chưa quay trở về nữa sao?
Lạc Lạc khá lo lắng, không biết nên làm gì ngay tại lúc này. Ở trong bệnh viện này thật ngột ngạt chết đi được mà!
Lạc Lạc bối rối, đi đến tập đoàn Hướng Dương tìm Minh Hạo. Đó đến giờ, dù có đi đâu cũng đều lựa chọn thời gian mà về hoặc điện thoại trước để cho gia đình yên tâm nhưng sao ngày hôm nay lại không có tí tin tức gọi điện gì về cả?
- Mình đến tập của đoàn anh ấy mới được!
Lạc Lạc đứng trước cổng bệnh viện đón xe, đợi tầm hơn mười phút mới có mấy chiếc taxi đi đến. Bây giờ cũng có hơi khuya vắng nên đợi khá lâu, không giống như đón xe vào buổi sáng.
Từ bệnh viện đến bệnh viện cũng khoảng ba chục phút, đến nơi cũng nửa đêm rồi. Kì lạ thật, ở đây đèn cũng tắt gần hết, Lạc Lạc đi chung quanh tìm xe của Minh Hạo nhưng ở đây chỉ toàn là mấy chiếc xe máy bình thường, không phải xe của Minh Hạo. Chẳng lẽ anh ấy đã đi về?
- Xe của anh ấy đâu rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671390/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.