Sau mấy câu nói có chút lạnh nhạt đó của Lạc Lạc, anh ta cũng bắt đầu hiểu chuyện hơn mà không đi quấy rối cuộc sống của cô nữa. Đúng là mừng hết sức, chứ ngày nào cũng bị bám đuôi theo như thế thì mất tự do lắm!
Cô có vẻ vui mừng trong lòng, ăn uống hay sinh hoạt cũng mạnh dạng hơn và đặc biệt là không bị mấy bạn nữ các khối bắt nạt như mấy ngày trước kia nữa.
Không biết đầu óc của mấy người yêu thích cái tên phiền phức đó có được tỉnh táo không nữa. Khuôn mặt thì ừ có chút đẹp trai đấy nhưng so về tính cách và cư xử thì còn thua xa Minh Hạo của cô cơ! Lúc bấy giờ, Lạc Lạc đã có người mình thích và chẳng ai khác chính là Lâm Minh Hạo - anh trai nằm ở khối trên nổi tiếng hiền lành lại còn hết sức thân thiện, vạn người say mê và trong đó cũng có cô.
- Chị dâu, anh...
Từ đâu xuất hiện một tên tầm 20 tuổi gọi cô là chị dâu, nghe mà muốn nổi cả da gà da vịt lên. Cô thắc mắc quay sang hỏi lại cái tên đó vì sao lại kêu như vậy?
- Anh là ai? Tôi và anh có quen biết gì sao, tại sao lại gọi tôi là chị dâu thế?
Hắn liền tiến đến gần về phía cô hơn, xù xì to nhỏ bên tai. Có vẻ, cái tên này khá hiểu rõ về bản thân cô.
Bịch
Túi bóng đựng đầy đồ ăn trong đó liền bị rơi xuống đất sau khi nghe mấy lời nói đó của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671344/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.