Edit: Chilli Mai
Chỉnh dịch: Sahara
Sau khi theo Dương Cẩm Ngưng về nhà, bé Nghệ Tuyền quấn quít đòi mẹ gọi điện cho ba về đây để bé tự tay tặng quà cho ba. Dương Cẩm Ngưng bị quấy rầy không chịu được, đành bấm số điện thoại rồi nhét vào tay Nghệ Tuyền. Sau đó, cô bỏ sang một bên ngồi ăn sơn trà.
Nghệ Tuyền thấy điện thoại được kết nối lập tức mở miệng, “Ba, ba có nhớ con không?”
Dương Cẩm Ngưng mắt trợn tròn, không có việc gì nhớ con làm gì?
“Con mua cho ba cái này, ba mau về đi, con tặng cho ba.”
Không biết Cố Thừa Đông bên kia đã nói gì đó mà Nghệ Tuyền mặt mày hớn hở.
Dương Cẩm Ngưng khinh bỉ, đâu phải thứ gì tốt. Nghệ Tuyền đưa trả điện thoại cho mẹ, vui vẻ ôm món đồ chơi đi ra, tự mình chơi.
Buổi chiều, thời gian Dương Cẩm Ngưng ngủ trưa thoáng cái đã dậy. Cô thích ngủ liền một giấc đến lúc tự tỉnh dậy mới thôi, nhưng tiểu quỷ chết tiệt Nghệ Tuyền kia lại đánh thức cô, còn dùng một chiêu mà cô hay dùng nhất, bóp mũi đối phương!
“Mẹ mau thức dậy.” Tiểu quỷ nằm trên giường, còn thúc Dương Cẩm Ngưng một cái.
“Làm gì?”
“Đi mua thức ăn.”
“Mẹ muốn ngủ thêm chút nữa.”
“Mẹ phải đi mua thức ăn về làm cơm, ba sắp về rồi!”
“À, mẹ dậy đây.” Sao con không nói sớm.
Dương Nghệ Tuyền hết sức hài lòng theo mẹ đi siêu thị, nhân tiện dựa vào lúc tâm tình của mẹ tốt, lừa mẹ mua một đống đồ ăn.
Đang xào rau thì Cố Thừa Đông gọi điện tới, Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-yeu-thanh-cuoi/1251045/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.