Sau khi Dương Cẩm Ngưng tỉnh dậy, thì lập tức cảm nhận được nơi này hoàn toàn xa lạ với mình, sau khi quan sát căn phòng này một lúc, cô không nén được nhíu mày suy nghĩ. Căn phòng này toàn gam màu lạnh, lại đơn giản, là phong cách bình thường cô thích nhất, chỉ là hiện tại trong lòng cô lại có cảm giác lạnh lẽo, có một sự bài xích không hiểu rõ đối với nơi này. Cô hồi tưởng những việc đã xảy ra với mình, chỉ nhớ là mình ngồi dưới gốc cây đó, cô không thể tìm thấy sợi tóc bạc của bọn họ ngày ấy, tâm trạng cuối cùng đã đạt đến cực hạn mà không chịu nổi.
Những việc sau đó nữa, cô lại không nhớ rõ nữa. Dùng tay xoa nhẹ trán mình, cô nhịn không được mà nghiêng đầu, bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến.
Cố Kế Đông từng bước một đến bên cô, vẻ mặt không có bất cứ khác lạ nào, “Khỏe hơn rồi chứ?”
Dương Cẩm Ngưng quan sát anh ta một lúc, mái tóc ngắn gọn gàng, ngũ quan anh tuấn, trang phục tỉ mỉ tinh tế, so với trước đây không hề có điểm gì khác lạ. Cô bỏ tay xuống, chỉ là vẫn còn một chút nghi hoặc trong lòng, “Là cậu đưa tôi tới đây?”
“Ừ!” Anh bưng một ly nước ấm đưa đến trước mặt cô, “Chị bị ngất!”
Cô tiếp lấy cốc nước, chỉ uống một ngụm, rồi đặt nó sang một bên, “Cho nên cậu đưa tôi đến đây?”
“Trong nhà thì không được tiện lắm.” Anh nở một nụ cười nhè nhẹ, cũng không giải thích gì thêm nữa.
Cô đương nhiên hiểu rõ, nếu Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-yeu-thanh-cuoi/1251021/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.