Tác giả: Ngư Mộng Ngư
Sau khi trở về Tiêu gia, Tiêu Điềm trăm triệu lần không nghĩ tới cậu sẽ bị giam lỏng.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Đến ngày thứ bảy cậu rốt cuộc mới gặp được cha, mẹ kế và em trai.
Một nhà ba người bọn họ vừa cười vừa nói bước vào cửa, đây là mới vừa nghỉ phép đi du lịch nước ngoài về.
Năm năm không gặp, cha cậu nhìn thấy mặt Tiêu Điềm lập tức nhíu mày, “Tại sao gầy như vậy?”
Tiêu Điềm bị chính cha mình nói ý ghét bỏ mà đau lòng, cậu mới về mấy ngày đã gầy xuống bảy cân, chẳng lẽ cậu muốn như vậy sao? Vốn dĩ cậu sống ở trấn nhỏ quá tốt, là ai đi phá hỏng cuộc sống của cậu chứ?
Ông ta thấy cậu gầy mà không thấy cậu rõ ràng càng tiều tụy hơn, cậu như vậy ông ta không ưa sao?
Mẹ kế giả tạo cười, “Ai da, nhìn bảo bối đáng thương nhà chúng ta này, nhân lúc còn mấy ngày phải nhanh kêu dì Lý làm đồ ăn phong phú một chút, tẩm bổ cho con.”
Tiêu Điềm cảm giác muốn ói, mẹ kế còn mặc một cái váy đi biển lộng lẫy, như không tiếng nào mà khoe với cậu cả gia đình họ vừa mới đi chơi có bao nhiêu vui vẻ, cậu so với người ngoài không có gì khác nhau.
Ánh mắt em trai mãnh liệt dán lên người Tiêu Điềm, trong mắt toàn là sự ghen tỵ, nhịn không được mà nghĩ trong lòng: Tại sao Tiêu Điềm còn đẹp hơn trước kia? Đi tới thành phố khí hậu ác liệt kia mà anh ta không hề xấu đi chút nào!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-vung-thanh-kheo/1182332/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.