🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từng khi nghe được tin tức thi thể của Ân Ân tôi vẫn không ngờ được điều này. Cứ cảm giác mơ hồ và rơi vào hoang mang dù tôi không thích cô ấy nhưng để nói ghét cũng chẳng đúng vì tôi và cô ấy cũng chẳng có mối quan hệ thù hần gì ngoại trừ việc cả hai đều liên quan đến Cao Minh. Như điều đó không đủ để chúng tôi căm ghét một người. Với ai tôi không biết, trong suy nghĩ họ thế nào, cảm nhận ra sao tôi chẳng hay chỉ riêng bản thân tôi, tôi luôn đặt mình trong sự công tư văn minh và đưa vấn đề về hướng dễ giải quyết nhất. Bất luận việc đó có ảnh hưởng tôi nhiều hay ít tôi cũng không bận tâm.



- Thảo Vân!



Thảo My vừa đi làm về liền thấy em mình ngồi ủ rủ trước sân nhà. Nhìn dáng vẻ như kẻ mất hồn vậy. Cứ mãi nhìn xa xăm, kêu bao tiếng cũng chẳng đáp. Cái Gấu bên cạnh mẹ thấy dì Út cứ im lặng, chẳng chú tâm đến nó làm cho nó không màng mà chạy nhanh về phía chiếc xích đu dì đang ngồi và ôm chầm lấy chân.



Bập bè tiếng được tiếng có cứ thế làm cho tôi giật mình vì tiếng của trẻ con kèm theo đó là giọng của chị Thảo My kêu tôi cũng khiến tôi bất ngờ quay đầu lại.



- Chị hai, bé Gấu. Hai người sao lại ở đây? Ây da!



Vừa xoay lại nói thì bị chị ấy cú mạnh vào đầu và tôi la lên tiếng kêu đau làm cho bé Gấu đang ôm chân tôi bật cười khanh khách.



Điều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-tinh-chi-mot-minh/3510204/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Biển Tình Chỉ Một Mình
Chương 37: Nhắc nhở
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.