PHẦN 9
Tôi nhìn mẹ rồi lại thấy mọi người đang nhìn tôi.
- Con ổn! Lúc đó, con chưa hiểu nhiều thứ nên mới nói như vậy. Con giờ đã biết mình cần gì, muốn gì rồi. Mẹ à!
Chị tôi thấy bầu không khí bỗng gượng gạo nên đã khuấy động lên bằng việc nói gia đình cùng họp bàn việc đi chơi cuối tuần.
Ba mẹ tôi cũng không muốn con mình nhắc lại chuyện không vui nên cũng không nói tiếp mà căn dặn chúng tôi về điều của tương lai:
- Ba biết mấy con đã lớn, suy nghĩ cũng trưởng thành hơn điều này làm ba rất mừng và hạnh phúc. Được ăn bữa cơm đủ thành viên trong nhà là vui lắm rồi. Ba biết mấy con có những nỗi lòng riêng nhưng các con đều là con của ba. Ba không trách về điều mà con lựa chọn ba chỉ mong một khi quyết định cũng nên nghĩ đến chính mình và yêu bản thân vào.
Mẹ tôi nghe thế cũng gật đầu tán thành vào nói thêm:
- Không người này thì người khác, con của ba mẹ chẳng thiệt thòi gì cả. Có nhan sắc này, có học vấn đây nên không ai yêu mình thì tự mình yêu mình. Ba mẹ cũng không còn trẻ nữa, thời đại của ba mẹ cũng qua rồi nhường chỗ lại cho tụi con lựa rồi chọn. Yêu ai cũng được, thương ai ba mẹ cũng không la rầy chỉ hy vọng họ cũng thương con, cũng vì con mà nỗ lực hành động.
Rất khó để tìm kiếm được gia đình có thể hiểu con mình như vậy, rất khó để những bữa hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-tinh-chi-mot-minh/3484217/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.