🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bầu trời khuya ở vùng quê tôi thật đẹp vì lấp lánh ở đó nhiều ánh sáng, mỗi ánh sao tự mình tìm một chỗ mà tỏa sáng nhưng lại hiểu rằng chúng ta sống trên một bầu trời. Cố gắng vươn mình quá cao để chiếu rọi cũng thật tốt nhưng rồi cũng sẽ lụi tàn khi ánh nắng sớm mai. Hãy cứ nhẹ nhè tỏa sáng, chẳng cần quá cố cho bản thân thêm mệt lòng, thứ ta cảm thấy là vừa đủ chỉ nên dừng ở đấy thôi. Bao nhiêu mưu cầu cao quá dễ khiến ta rời khỏi bầu trời rộng lớn kia.



Ngồi trên chiếc võng cũ được ba mắc ở phía sân nhà, tôi dạo gần đây mất ngủ ngày càng nhiều. Mỗi đêm trằn trọc rất nhiều vẫn chưa yên giấc, lòng lại nhớ về anh ấy một phần vì bản thân u phiền.



- Em vẫn chưa ngủ sao?



Tôi đang nằm võng thì tiếng chị tôi đang bước lại gần và hỏi.



- Em không ngủ được chị ạ. Bé Gấu ngủ rồi hả chị?



Chị tôi nghe thế gật đầu rồi lấy chiếc ghế bên cạnh kéo ngồi cùng tôi.



- Lâu quá rồi nhỉ!



Cả hai đều cùng nhìn lên bầu trời và tiếng chị tôi vang lên.



Tôi tự mình hiểu nhưng không trả lời vì bản thân lại bắt đầu rơi vào suy tư và lặng im là cách tôi kìm nén cảm xúc chính mình.



Qủa thật rất lâu chị em tôi mới như vậy, rất lâu tôi mới có những thời gian bình dị, nhẹ nhàng đến thế. Không vội vàng, gấp gút vào nhịp sống trên thành phố mà cứ thanh thản trôi nhẹ theo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-tinh-chi-mot-minh/3484215/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Biển Tình Chỉ Một Mình
Chương 7: Trải lòng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.