PHẦN 5:
Tiếng thông báo từ máy bay vang lên, chuyến bay tôi đặt vội cuối cùng cũng đã chuẩn bị khởi hành. Kéo vali đi vào cổng của chuyến bay tôi nhìn lại mọi thứ ở nơi đây. Từ lúc đến đây sinh sống và làm việc cũng đã được sáu năm. Tuy không ngắn cũng chả dài nhưng đủ để đọng lại kí ức trong tôi. Nhìn tiếng cười đùa của những cái ôm trong tay, anh mắt hạnh phúc của bao người khi gặp lại
người thân rồi tiếng khóc nghẹn khi khoảnh khắc chia tay sắp đến.
Rồi hành trình mới sẽ tới, cánh cửa của nơi khác lại đón chào chúng ta và cuộc đời ta lại đi tìm một thứ giá trị khác. Có lẽ, nơi đó sẽ hạnh phúc hơn, không đau buồn, giần hờn hay thêm u phiền mà lòng này sẽ an yên, vui vẻ hơn.
Cố trấn an bản thân như thế dù biết rằng trái tim này đang vỡ vụn từng chút một, lòng này cũng nhói đau lên nhưng biết làm sao được vì nếu cứ mãi đâm đầu vào mối quan hệ ấy có lẽ tôi sẽ thiệt hơn và càng đau khổ hơn vì yêu người không yêu mình. Tình yêu mà, đâu ai có thể níu kéo khi họ không thương mình đâu, không cách nào có thể giúp ta giữ lấy họ thuộc về mình cả. Đã không có tình cảm thì lấy đâu ra yêu.
Nên thôi, tôi tự nhủ với lòng mọi chuyện rồi sẽ qua và hạnh phúc sẽ lần nữa xuất hiện.
Hồng Châu nơi đây rất đẹp vì nó chứa tuổi thanh xuân tôi, chứa những hoài ức về mối tình dang dở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-tinh-chi-mot-minh/3484213/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.