Trên bàn ăn chốc lát lại trở nên yên lặng.
Thấy cha mẹ không nói lời nào, Lâm Hân bình tĩnh nói: "Trước đây ba đã nói với con rằng, làm người phải làm đến nơi đến chốn, tự lực cánh sinh, không được tham lam của cải mà đánh mất bản thân . Tuy con là một Omega, nhưng thực lực của con không kém, và cũng không thua kém gì Alpha , con dựa vào chính đôi tay của mình, con vẫn có thể kiếm ra tiền, nên..."
"Đủ rồi!" Ba Lâm hét lên, đập mạnh vào bàn, bát đĩa nhảy dựng lên tạo ra một âm thanh xốc nảy rõ ràng.
Lâm Hân nhìn chằm chằm vào ba Lâm một cách cố chấp mà không có một chút sợ hãi.
Từ nhỏ đến lớn, cha cậu đã dạy dỗ cậu , động viên cậu và chăm sóc cậu, đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống của cậu, mà cậu cũng lấy ba mình ra làm ý chí để nỗ lực.
Nhưng là, sau khi cậu phân hoá thành Omega , thái độ của ba cậu đối với cậu biến đã biến hóa đến long trời lỡ đất.
Nổi giận, mắng mỏ, cố chấp, tàn nhẫn, tham lam...
Xa lạ đến mức cậu cũng không còn nhận ra.
Hay ... đây mới là bản chất thật của người cha, người cha ân cần trước đây chỉ là ngụy trang sao?
Có phải vì cậu đã không còn giá trị để lợi dụng không?
Tuy nhiên, Lâm Hân không muốn bị thao túng và cậu tranh luận bằng lý trí của mình, sử dụng các điều kiện để chứng minh rằng mình không vô dụng.
Đôi mắt của thiếu niên quá mức trong trẻo, trong trẻo đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-tieu-omega-thi-phai-lam-sao/221626/chuong-6.html