Bóng rổ tiếp đất nảy lên vài cái lại trở về tay Lâm Hân. Lâm Hân đánh hai lần, ôm lấy bóng rổ nhìn về phía khuôn mặt đang tái nhợt của Tông Nguyên .
Tông Nguyên mồ hôi nhễ nhại, quần áo thể thao ướt sũng, chống tay lên đầu gối thở hổn hển.
Mười bàn !
Hắn thua bởi một Omega và Omega đó còn ghi được tận 10 bàn!
Đây là điều trước đây chưa từng có!
Tất cả những người hắn quen biết đều biết rằng hắn am hiểu và rất giỏi bóng rổ, là nhà vô địch giải bóng rổ quốc gia từ cấp 2 đến cấp 3. Chỉ cần bóng rổ trong tay thì sẽ không có người nào có thể dành bóng để ghi bàn. Vậy mà ngày hôm nay, thằng nhóc Omega lùn tịt trước mắt hắn không chỉ cướp được bóng mà còn liên tiếp ghi bàn đến mười lần.
Tông Nguyên liếc nhìn thời gian trên thiết bị nhận dạng.
Mười lăm phút thi đấu, mười một phút đã trôi qua, chỉ còn lại bốn phút nữa, hắn phải làm thế nào có thể bắt kịp tỷ số đây?
Một vòng tròn học sinh bao quanh bên ngoài sân bóng rổ, ngoại trừ một vài học sinh của khoa chiến đấu, những người khác đều cổ vũ cho đối thủ của hắn.
Tông Nguyên tức giận cùng phẫn hận nhưng không có nơi nào để phát tiết, đầy đến mức lồng ngực của hắn như muốn nổ tung.
Hắn tuyệt đối không thể thua!
Bốn phút là đủ để giành chiến thắng trong trận so tài này!
Hắn nắm chặt hai tay thành nắm đấm, điều động tinh thần lực trong cơ thể, hít sâu một hơi, cơ bắp toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-tieu-omega-thi-phai-lam-sao/1110694/chuong-70.html