Lâm Hân bị đánh thức bởi tiếng kêu "meo meo" của Tiểu Bố.
Móng vuốt đầy lông tơ của Tiểu Bố vỗ vỗ vào đầu cậu, Lâm Hân ngơ ngác mở mắt ra, liền bắt gặp một đôi mắt mèo lấp lánh.
"Meo meo ~~~" Tiểu Bố ngồi xổm trên gối, vẫy vẫy đuôi, không ngừng kêu lên.
Em trai nhanh rời giường , nếu không sẽ trễ học đó.
Lâm Hân đột nhiên liền tỉnh táo, bò ra khỏi chăn bông, phát hiện ra chỉ còn mình và một con mèo trên giường, người đàn ông dằn vặt cậu trong phòng tắm lúc tối qua đã không thấy đâu.
Cậu nhanh chóng nhìn đồng hồ trên thiết bị nhận dạng.
Bây giờ là sáu giờ bốn mươi.
Lâm Hân thở phào nhẹ nhõm.
Lớp học bắt đầu lúc 8 giờ, còn một tiếng 20 phút nữa.
"Meo meo, meo meo ~" Tiểu Bố kêu lên, cọ cọ đầu gối của cậu.
Lâm Hân cúi đầu xuống - nhìn vào nơi Tiểu Bố cọ - cậu liền đỏ mặt .
Cơ thể của Omega rất mềm mại, chỉ va chạm một chút đã bầm tím. Tối qua cậu còn quỳ trên bàn rửa mặt bị anh trai đè ra làm chuyện đó , lúc này cả hai đầu gối đều đã hơi tím xanh —
Trên người của cậu còn có rất nhiều dấu vết, đều là do người đàn ông để lại.
Tiểu Bố tuy là mèo nhưng lại là mèo đột biến, chỉ số thông minh trên 6 - 7 tuổi, đã sống hai mươi năm, rất thông minh ,được nó "Quan tâm", Lâm Hân xấu hổ đến cả người đều nóng lên.
Cậu lấy chăn bông bao bọc chính mình, xoa đầu Tiểu Bố . " Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-tieu-omega-thi-phai-lam-sao/1110692/chuong-68.html