Lúc Lâm Hân tỉnh dậy đã là bảy giờ tối.
Tỉnh lại phát hiện mình nằm trên giường, ngẩn người một hồi, mãi đến khi Lý Diệu đẩy xe đẩy đồ ăn vào phòng ngủ thì mới hoàn toàn tỉnh táo.
Tinh thần lực tiêu hao quá độ, liên quan đến bụng đói đến phát hoảng , khi nhìn thấy đồ ăn đầy đủ sắc hương vị, khẩu vị rất nhanh liền đến, cậu ngồi vào bàn vùi đầu ăn.
“Chậm một chút, không đủ anh sẽ bảo dì Mai Lâm làm một phần nữa.” Lý Diệu ngồi bên cạnh giúp cậu gắp rau.
“A a.” Lâm Hân múc một ít cơm rồi nhét miếng thịt kho tàu mà Lý Diệu gắp cho vào miệng, giống như tiểu chuột đồng, hai má phồng lên.
“Uống một ngụm súp rau.” Lý Diệu sợ cậu nuốt không trôi, để canh lên tay cậu.
Lâm Hân liếm khóe miệng, múc một muỗng canh, thổi thổi , uống từ từ.
Một người vui vẻ gắp đồ ăn, một người nỗ lực ăn, một bữa cơm ăn đến say sưa ngon lành .
Sau khi ăn xong, Lâm Hân sờ sờ bụng, nấc một cái .
Có vẻ ăn hơi quá rồi.
Cậu xoắn xuýt cau mày.
Lý Diệu thu dọn bát đĩa, để lên xe ăn, đẩy ra phòng khách nhỏ ngoài phòng ngủ, tự khắc sẽ có người hầu gái đến mang đi.
Trở lại phòng ngủ, anh liền nhìn thấy thiếu niên mặc áo ngủ tơ tằm đi đến phòng làm việc bên cạnh.
“Làm bài tập?” Lý Diệu đi theo phía sau cậu.
“Vâng, hôm nay huấn luyện viên sắp xếp cho rất nhiều bài tập.” Lâm Hân ngồi xuống bàn học, từ trong vòng không gian lấy ra một xấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-tieu-omega-thi-phai-lam-sao/1110690/chuong-66.html