Lúc Lâm Hân tỉnh lại, đã là hai giờ chiều.
Cậu là người duy nhất trong phòng ngủ, rèm cửa dày để lại một khe mỏng, ánh sáng từ bên ngoài lọt vào, chiếu sáng một góc.
Cậu xoa chăn bông lụa mềm mại rồi lật lại cẩn thận, ngoại trừ cảm giác dị vật ở đâu đó, chân cũng không đau ,thắt lưng cũng không còn ê ẩm.
Cậu ngồi dậy, vuốt lại mái tóc rối bù, vô tình thoáng thấy trên đầu giường có một quả cầu kim loại màu xanh to bằng quả bóng.
Một chút ngạc nhiên thoáng hiện trong đôi mắt đen láy của thiếu niên, cậu khẽ chọc, quả cầu kim loại mắc vào gối khẽ rung lên, không có bất kỳ phản ứng nào.
Cậu chọc nó một lần nữa, quả cầu kim loại đột nhiên sáng lên, một dải sáng nhấp nháy xung quanh quả bóng, một ăng-ten ngoằn ngoèo nhô lên trên đỉnh.
“Chít chít -xin chào, tôi là cơ giáp E03 số 292, xin hãy khế ước .” Giọng nói non nớt phát ra từ quả cầu kim loại.
Lâm Hân bỗng trở nên phấn chấn , quỳ xuống trước quả cầu kim loại dưới chăn bông, đôi mắt sáng như sao, trái tim “đập thình thịch” vì phấn khích.
Cơ giáp !
Đây là quả bóng cơ giáp ở dạng ban đầu!
Một lúc lâu sau không thấy phản hồi,quả bóng lại phát ra âm thanh: " Chít chít chít - xin chào , tôi là cơ giáp E03 số 292, xin hãy khế ước , xin đặt tên."
Lâm Hân vẫn không giám tin, một mặt mới mẻ đánh giá quả bóng được bọc trong chăn.
Quả bóng lắc chiếc ăng-ten trên đầu , oan ức phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-tieu-omega-thi-phai-lam-sao/1110676/chuong-52.html