Yêu thích ?
Đại thần có thích cậu không?
Chắc là ... có thích đi!
Bởi vì đại thần nói rằng cậu là đứa nhỏ nhà anh ấy .
Hai má Lâm Hân hơi ửng đỏ, người đàn ông tựa đầu vào vai cậu, đôi môi mềm mại áp lên cổ cậu như không thể nhận thấy, mảnh da đó cực kỳ mẫn cảm.
Thiếu niên bất giác nghiêng đầu, bỏ qua chủ đề, hỏi: “Cậu có thể đổi lại thành quả cầu được không?”
Huyền Minh nói: “ Có thể . Trước khi ngã xuống, tôi đặc biệt dành một chút năng lượng cho những trường hợp khẩn cấp.”
Lâm Hân thở phào nhẹ nhõm : “Ồ.”
Miễn là nó có thể đổi lại thành bóng , cậu có thể mang nó đi.
Xứng đáng là một cơ giáp sinh học hàng đầu, có da dày thịt dày, có thể chịu được sự quăng quật.
Huyền Minh truyền động nguồn năng lượng, thân thể phát ra tiếng "click, click, click", sau mười giây, tất cả các bộ phận đều co lại rồi dung hợp lại, ngưng tụ thành một quả cầu vàng đầy một cục.
Quả bóng lăn theo Lâm Hân và cùng nhau đến mép vực.
“Cần giúp đỡ một tay không?” Quả bóng bay lên vài mét và hỏi.
"Không cần." Lâm Hân nhìn lên và kiểm tra chiều cao.
Hố sâu chừng mười mét, vách hố nhẵn nhụi, không có chỗ đứng, dùng tay không trèo lên lưng đại thần, hoàn toàn không có thể lực, may mà có công cụ.
Cậu đã tự đeo một đôi găng tay cho mình. Đôi găng tay này được làm bằng kim loại đặc biệt, dày và mềm, được tích hợp cơ chế tinh vi. Chỉ cần vuốt nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-tieu-omega-thi-phai-lam-sao/1110648/chuong-22.html