Buổi sáng, Norman mang bữa sáng cho An Cẩn, theo thói quen tự giới thiệu bản thân, sau đó mới đi quân bộ.
An Cẩn cảm thán phong cách nuôi sủng vật của thế giới này cũng quá trang nghiêm, nhưng mà như thế lại giúp ích cho y, ít nhất y đã biết tên của chủ nhân.
Y vừa ăn cua vừa xem video tiếp tục học tập ngôn ngữ, sau khi ăn xong, tắt video đi.
Y tập trung đem lỗ tai nghe ngóng động tĩnh xung quanh, chỗ nào cũng yên tĩnh.
Xác định không có ai nghe được thanh âm của mình, y mở miệng, thử hát một câu.
Thanh âm ôn nhu dễ nghe vang lên ở bên tai, viên năng lượng xanh lam từ tinh thần hải của y bay ra, lướt qua vách tường rồi biến mất.
An Cẩn nhìn những viên năng lượng đó, trong mắt hiện lên vui mừng, tiếng ca của y có tác dụng!
Y không nhịn được sờ sờ yết hầu.
Thanh âm nói chuyện của y mềm mại nhẹ nhàng, rất dễ nghe, khi ca hát lại linh hoạt kỳ ảo, đồng thời ưu điểm của thanh âm có khả năng mở rộng.
An Cẩn lập tức yêu tiếng ca của chính mình.
Trong nháy mắt y tràn ngập tin tưởng đối với việc ca hát.
Y nhìn về phía ngoài cửa sổ, bên ngoài ánh mặt trời nhu hòa, tia sáng ấm áp dừng ở trên lá cây, lấp lánh tỏa sáng, nhìn đặc biệt thoải mái.
Y lập tức quyết định đi vườn hoa để ca hát.
Y thích tiếp xúc với tự nhiên, ở trong vườn hoa, tâm trạng sẽ càng nhẹ nhàng, tâm tình sung sướng có lợi cho việc khôi phục tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-nhan-ngu-bi-duong/170154/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.