An Cẩn nghe được tiếng kêu, lập tức phản ứng lại, đó chính là đồng bọn mà chủ nhân của y tìm cho, phát âm của bọn họ giống nhau.
Đầu tiên y ngây ra một lúc, tiếp theo đó liền vui vẻ.
Y có thể giao tiếp cùng những nhân ngư khác nha!
Y chờ mong mà nhìn về phía cửa, tiếng kêu cùng với lời lẽ hung ác càng ngày càng gần.
Trong đó còn kèm theo một thanh âm nam giới xa lạ: Tiểu Ngân, bình tĩnh một chút, đừng nóng giận.
An Cẩn có chút khẩn trương, tính tình của tiểu đồng bọn có vẻ như không tốt lắm.
Ba phút sau, Norman mang theo khách đi vào phòng nhân ngư.
Khách ghé thăm là một người đàn ông anh tuấn cùng một cái nhân ngư có đuôi màu bạc.
Nhân ngư màu bạc ngồi trên xe thay vì được bế, xe cùng loại với ván trượt, chỉ là vị trí đặt chân là hộp chứa hình chữ nhật trong suốt, bên trong là nước.
Tiểu Ngân hung ác mà trừng mắt với Norman, cái đuôi không ngừng quẫy đạp ở dưới đáy hộp chứa, muốn nhảy ra, lại bị Mục Thần đè lại.
Tiểu Ngân nhìn thấy kẻ thù, một lòng chỉ nghĩ muốn giáo huấn hắn, lại đến góc áo của đối phương cũng chưa đụng tới, không khỏi bực tức.
Hắn hướng phía Mục Thần đang ngăn cản hắn nhe răng: Đồ thú hai chân khốn khiếp, ngươi thế mà dám ngăn cản ta!
Vừa nói, móng vuốt của hắn đã hướng sườn mặt Mục Thần vươn tới.
Đồng tử An Cẩn co lại, kêu ra tiếng: Không được.
Y biết rõ ràng trình độ sắc bén của móng tay nhân ngư, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-nhan-ngu-bi-duong/170152/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.