Norman đứng ở bên cạnh hồ bơi, tự hỏi có phải tiểu nhân ngư vẫn muốn ở trong phòng hay không?
Đang chuẩn bị đi qua phòng nhân ngư, hắn liền thấy tiểu nhân ngư giống như một tia sáng xanh, từ thông đạo bơi ra ngoài.
An Cẩn bơi tới trung tâm hồ nước, đột nhiên phá nước nhảy lên.
Y đem tóc dính ở khóe mắt đẩy ra, nhìn về phía Norman.
Norman đột nhiên mất tập trung, đối với bề ngoài hắn cũng không có quá chú ý, nhưng hiện tại phát hiện, tiểu nhân ngư rất xinh đẹp.
Đầu tóc ướt dầm dề dính ở cái gáy trắng nõn, đồng tử màu xanh lam rạng rỡ loang loáng, toàn bộ tiểu nhân ngư như được bao phủ tầng ánh sáng mang hào quang, đẹp như mộng như ảo.
Thẳng đến khi một tiếng ca linh hoạt kỳ ảo vang lên, Norman mới hoàn hồn, nhưng rất nhanh lại chìm đắm trong đó.
Âm thanh nhẹ nhàng sung sướng, mang theo chút nghịch ngợm, làm tâm trạng cũng tùy theo nhẹ nhàng.
Norman cảm giác được, cùng với tiếng ca, tinh thần lực dũng mãnh tiến vào tinh thần hải của hắn.
An Cẩn hát xong, thấy biểu cảm Norman mang theo thư giãn, đôi mắt cong cong.
Quả nhiên không phải y nhận định sai bản thân, hiện tại y ca hát thật sự rất êm tai!
Norman nhìn tiểu nhân ngư, trong mắt không che giấu được kinh ngạc.
Hắn đối với tinh thần lực có sức phán đoán rất chính xác, tiểu nhân ngư ban ngày ca hát, một lần có thể khôi phục một thành tinh thần lực của hắn.
Nhưng lần hát vừa rồi, khôi phục được hai thành tinh thần lực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-nhan-ngu-bi-duong/1659706/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.