Phòng 1201 là phòng bệnh cao cấp, trong khu vực sinh hoạt cạnh phòng bệnh có một bàn ăn kiểu Tây, cạnh bàn ăn là quầy bar đơn giản, gần cửa sổ thì có một bộ sô pha.
Thời tiết Dư Hải hôm nay rất đẹp, nắng chiều chiếu lên mặt bàn đầy ắp đồ ăn, cùng với chiếc bánh ngọt bên cạnh.
Tạ Mân chọn một chiếc bánh màu xanh da trời có dòng chữ chúc mừng sinh nhật bằng tiếng Anh được viết cẩn thận bằng kem đỏ, điều dưỡng viên đã lấy bánh ra khỏi hộp bày vào giữa bàn, chẳng qua vẫn chưa cắm nến.
“Thắp nến trước hay ăn trước?” Tạ Mân hỏi Tùy Ngưỡng.
Tùy Ngưỡng bảo ăn trước, hai người bèn ngồi xuống, Tùy Ngưỡng ăn đồ bên ngoài, còn Tạ Mân ăn mấy món vô vị nhạt nhẽo của bệnh viện.
Tạ Mân bảo Trì Nguyên đặt đồ cho Tùy Ngưỡng tại một nhà hàng hắn rất thích, ngửi mùi đồ ăn, Tạ Mân thấy thèm lắm nhưng lại không ăn được, đành phải im lặng múc cháo.
Hai người đều không nói gì, khung cảnh cũng không lãng mạn lắm, còn có mùi bệnh viện thoang thoảng trong không khí. Thật ra Tạ Mân thấy hơi kỳ lạ, như thể hai người ngồi tạm vào với nhau, ăn một bữa tiệc sinh nhật không phù hợp trong hoàn cảnh không phù hợp, đón sinh nhật mà lại thành tang lễ.
Hắn nghĩ nếu Tùy Ngưỡng đến ăn sinh nhật với hắn là vì hoài niệm thì chắc năm sau hoặc mãi mãi sau này, anh sẽ không bao giờ muốn làm chuyện gượng gạo này nữa.
Cứ im lặng mãi cũng không hay, Tạ Mân ngẩng đầu nhìn Tùy Ngưỡng, hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-be-tho-lego/936311/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.