Tùy Ngưỡng ít nằm mơ, nhưng trong hai mươi bốn tiếng từ khi con thỏ LEGO mà đứa cháu bỏ quên ở nhà anh biết nói, anh đã mơ ba, bốn giấc khác nhau.
Có cơn ác mộng anh thấy mình đi trên dây thép, bên dưới là đại dương mênh mông đang sủi bọt.
Có giấc mơ chỉ toàn là hồi ức, anh mớ thấy Tạ Mân mặc chiếc áo gió màu đen, lên xe giữa cơn mưa đêm ở Dư Hải, thư ký Trì Nguyên che ô cho hắn.
Có những giấc mơ đen kịt không có hình ảnh, những lời Tạ Mân từng nói với anh vang vọng trong cơn mơ, không có câu nào mãnh liệt quá mức, chỉ là những đoạn đối thoại thường ngày, đứt quãng mà anh có thể nhớ được.
Ví dụ như "đưa bút cho tôi", "tan học xong cậu đi đâu thế", "nhưng tôi muốn đón cậu mà" cùng với "gì tôi cũng ăn được hết".
Sau đó máy bay hạ cánh, Tùy Ngưỡng tỉnh dậy, anh vừa mở mắt đã cúi xuống nhìn chú thỏ LEGO bằng nhựa hồng ngoan ngoãn nằm trong tay mình, cơ thể chú thỏ ấm nóng vì bị anh cầm quá lâu.
Men say của Tùy Ngưỡng đã tan gần hết, chẳng qua vẫn còn hơi chóng mặt.
Thật ra chẳng mấy khi Tùy Ngưỡng say đến mức mất kiểm soát, tối nay anh cũng không say, chẳng qua anh muốn Tạ Mân chú ý đến mình nên mới bất chấp hoàn cảnh, mượn men rượu trêu chọc chú thỏ trong tay.
Máy bay đỗ cạnh cầu ống lồng, không bao lâu nữa hành khách sẽ được xuống máy bay. Ngoài cửa sổ là màn đêm tĩnh lặng trùm lên sân bay Dư Hải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-be-tho-lego/936285/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.