Nam tử nhìn thân thể hoàn mỹ không tì vết của Tô Anh Lạc, hầu kết giật giật, giọng nói khàn khàn: “Mỹ vị như vậy, ta tự mình hưởng dụng đi.” Dứt lời cúi người đưa một bên nhũ tiêu ngậm vào trong miệng mút, một bên khác thì bị hắn nắm trong tay, dùng ngón tay trêu chọc nụ hoa mẫn cảm, xoa nắn hai cái đã cố gắng đứng lên, cứng rắn như đá. “Tử Quân... Tử Quân...” Thân thể Tô Anh Lạc run lên, khóc hô hoán Mộ Tử Quân. “Hái hoa tặc, ngươi không nên đụng nàng!” Mộ Tử Quân nghe thanh âm của nàng, tâm loạn như ma. Trừ dùng miệng để ngăn lại, hắn cái gì cũng không làm được! Vô luận là lựa chọn nào, hôm nay nàng thất thân là điều không thể tránh. Tuy rằng nàng đã nói càng muốn đem thân thể cho hắn, nhưng hắn thật có thể chiếm hữu nàng sao? Không, hắn không thể! Nếu như sự trong sạch của nàng là bị hắn làm bẩn, ngày sau làm sao đối mặt nàng, làm sao đối mặt Tô Đình, càng làm sao mặt đối với Tống Mạn Nhi! Hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, tùy ý để nàng ở trước mặt hắn bị kẻ xấu cưỡng gian. Bàn tay to của nam tử chậm rãi từ phía trên đi xuống đến u huyệt, ngón tay thon dài xâm nhập vào, bắt đầu thong thả trêu chọc. “A... Không muốn... Van cầu ngươi, không nên đi vào...” Tô Anh Lạc bỗng dưng buộc chặt bụng dưới, giãy dụa thân thể mềm mại, tiếng rên rỉ xen lẫn vui thích cùng thống khổ. Nam tử ngoảnh mặt làm ngơ, trái lại ngón tay dần dần tăng nhanh tốc độ trừu đưa, động tác mút vào cũng biến thành nhẹ nhàng gặm nhắm. “Ngô...” Tô Anh Lạc khẽ nhếch môi đỏ mọng thở dốc, rên rỉ, thanh âm kia nghe thế nào đều là kiều mị làm cho lòng người nhột. Mộ Tử Quân hai mắt nhắm chặc, nhưng tiếng kêu yêu kiều lại mị hoặc truyền vào trong tai, trêu chọc trái tim bị dày vò của hắn. Hắn kìm lòng không đặng nghĩ tới thân thể lồi lõm của Tống Mạn Nhi, nghĩ tới cùng nàng hôn môi thì triền miên lưu luyến, nghĩ tới cảm giác mềm mại khi nắn bóp nhũ tiêm, nghĩ tới khoái cảm mãnh liệt khi vùi vào nơi ẩm ướt trừu cắm... Nửa năm không có cùng thê tử ân ái, lúc này Mộ Tử Quân đột nhiên hết sức tưởng niệm tư vị tiêu hồn thực cốt kia, cả người nhiệt huyết sôi trào đều dâng tới hạ thân, dục long trong quần vì vậy mà trong nháy mắt ngẩng đầu cố gắng đứng lên. Thật đáng chết, dưới tình huống như vậy, hắn lại vô sỉ mà cứng rắn! “Ngươi hiện tại quả thực rất ướt.” Nam tử rút ra ngón tay ướt nhẹp, chà xát trên môi Tô Anh Lạc, “Có đúng hay không đặc biệt tưởng nhớ nam nhân vào trong ngươi, hả?” Tô Anh Lạc bị tình triều cuộn trào mãnh liệt dằn vặt, bên trong trống rỗng khó nhịn, nàng khát vọng nam nhân, khát vọng cực kỳ, nhưng nàng trái lương tâm mà lắc đầu. “Thực sự không muốn sao?” Ngón tay của nam tử đầy ý xấu mà ở nàng hoa hạch nhạy cảm ấn vài cái. Tô Anh Lạc bị kích thích, âm thanh yêu kiều lần thứ hai tràn ra miệng, “Ngô...Hái hoa tặc... Không nên đụng chỗ đó... A...” “Nữ nhân thật đúng là khẩu thị tâm phi.” Nam tử cười khẩy, “Nhìn dáng dấp mê người này của ngươi, rõ ràng bị đùa bỡn thoải mái như thế, ngoài miệng còn nói không muốn.” Ánh mắt Tô Anh Lạc mê ly, mặt ửng đỏ, “A, ngươi... Nói bậy... Ta không có...” “Nam nhân nghiêm chỉnh cũng thích dâm phụ, người trong lòng ngươi cũng không ngoại lệ.” Nam tử tà ác dụ dỗ, “Ngươi kêu phải lay động một chút, nói với hắn là ngươi thích hắn, muốn hắn vào trong ngươi, hắn khẳng định sẽ chịu không nổi, muốn đem ngươi đè dưới người hung hăng. Mau gọi...” “Không bằng cầm thú!” Mộ Tử Quân phẫn nộ rống to hơn, hắn hiện tại chỉ hận không có vật gì đem lỗ tai chặn lại, không nghe được những lời xấu xa này. Mộ gia gia giáo cực nghiêm, hắn thuở nhỏ không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ đọc sách thánh hiền, giường chiếu cũng quy củ. Uế chữ rõ ràng như vậy cực ít lọt vào tai. Phẫn nộ, áy náy, sỉ nhục, thậm chí còn có một tia tâm viên ý mã... Các loại tâm tình đan vào thành một cái lưới lớn đập vào mặt, đem hắn chặt chẽ bao ở trong đó, sắp đem hắn ép điên rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]