Hải Tiêu Tiêu thật sự chỉ muốn chết ngất đi cho xong.
Cái người này đôi khi sao lại có tính trẻ con như vậy. Không có việc gì lại lôi cái vô mặt ngây thơ vô (số) tội ra để hù doạ cô.
Anh thành công rồi đấy, cô thật sự bị dọa chết khiếp.
Người ta nhìn vào còn tưởng là hai vợ chồng thật đấy, người vợ thì đang giận dỗi, người chồng thì phải xuống nước đi xin lỗi.
Nhìn cái biểu cảm của Trương Diệp Thành kìa, đến cả cô còn tin chứ nói gì đến người khác.
Hải Tiêu Tiêu cố gắng bình tĩnh để không quăng đôi giày vào mặt của ai đó. Cô nặn ra một nụ cười rạng rỡ nhất có thể quay lại sau lưng đối mặt với Ôn Hạ Thanh.
- Làm ơn gọi bảo vệ, có người phá rối ở đây.
Ôn Hạ Thanh ngơ ngác hỏi lại.
- Nhưng Thầy Trương...
- Có lẽ Thầy Trương bị ốm nên hồ đồ rồi, chúng ta phải gọi người đưa thầy đi bệnh viện.
Hải Tiêu Tiêu nghiến răng nghiến lợi, tức chết cô mất thôi.
- Bà xã, đừng đối xử với anh như thế, anh biết lỗi rồi mà. Về nhà với con và anh đi.
Không nói thì thôi, một khi đã nói, câu nào câu nấy của anh làm cô chỉ hận không thể một phát đập chết anh như đập chết con gián cho rồi.
Thiên a... Phải bềnh tễnh!
- Thầy à, em biết thầy đang đùa thôi.
Nếu có việc gì chúng ta cứ giải quyết, đừng đùa giỡn kiểu này sẽ gây ra hiểu lầm to lớn đấy.
Hải Tiêu Tiêu trừng mắt nhìn Trương Diệp Thành.
Anh nói thử câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-thay-giao-co-hoc-sinh-23-tuoi/1283248/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.