Trong lúc Hải Tiêu Tiêu quần áo bị xé rách gần như tuyệt vọng thì cửa Toilet được người khác đá mạnh như muốn văng ra từng mảnh.
Trong đầu cô bỗng hiện lên khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm túc với đôi mắt kính đen bóng.
Nhưng đi vào là một đầu tóc vàng óng ánh, mặc kệ mọi người đang sững sờ, cậu ta chạy đến chỗ cô. Tay hất mạnh những người xung quanh ra một bên, chân thô lỗ đạp đứa con gái to lớn đang kìm hai tay cô lại.
Hải Tiêu Tiêu cuối cùng cũng được tự do, cơ thể mềm nhũn dựa vào tường để không bị ngã.
Nhìn cảnh chật vật của cô, cậu ta như điên lên.
- Mẹ khiếp.
Cậu cởi chiếc áo khoác của mình phủ lên người cô, che đi những mảng da thịt lộ ra ngoài.
Đôi mắt cậu đỏ hằn tức giật nhìn đám người đã ức hiếp Hải Tiêu Tiêu.
Nhưng khi mắt nhìn đến cô gái đang cần điện thoại quay video.
Cơn giận lại càng tăng, giật phắc điện thoại, cậu dung hai tay bẻ gãy.
"Rắc"
Chiếc điện thoại gãy thần hai mảnh, tất cả mọi người ở đây đều hoảng sợ.
Lúc này Mĩ Mĩ mới sợ sệt lên tiếng.
- Bạch Mục Thần...
- Con mẹ nó, ai cho cô gọi tên tôi!
Lâm Mĩ Mĩ hoảng sợ cúi đầu, hai tay nắm chặt gấu áo.
- Bạch thiếu.
Cô ta che dấu sự sợ hãi của mình cố mỉn cười ngẩng đầu nhìn người trước mặt.
Cho dù có là con gái của Hiệu trưởng trường này đi nữa cô cũng không thể dây vào người này.
- Hay cho hai chữ "Bạch thiếu", mặt mũi của tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-thay-giao-co-hoc-sinh-23-tuoi/1283221/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.