Cá Basa 
Lâm Thành Ngôn lái xe mang ta về nhà. Không khí trong xe có chút ngột ngạt, đôi khi hắn nhìn vào phần gáy bị thương được băng bó của ta, sắc mặt lại xanh mét thành màu gan heo. 
  
  
Ta cũng không biết nói gì hơn, chỉ có thể mặc hắn bực bội. 
  
  
Đến trước cửa phòng, ta nhìn hắn một mặt áp suất thấp, đành chậc lưỡi một tiếng, túm lấy cổ áo hắn kéo lại. 
  
  
"Em..." Lâm Thành Ngôn trợn tròn mắt, còn chưa kịp định hình lại đã bị ta đóng sập cửa nhà nhốt lại bên ngoài. 
  
  
Hắn dùng ngón tay chạm lên môi, hồi tưởng thứ dư vị ngọt ngào kia, sau đó phì cười ngốc ngếch, đi vào căn nhà bên cạnh. 
  
  
Ta vào phòng thay quần áo một chốc, nghĩ nghĩ nhìn xung quanh. 
  
  
Giống như có ai đó đã bước vào nhà của ta vậy... 
  
  
Mặc dù đồ vật không xê xịch nhiều, khoá cửa cũng còn nguyên vẹn. Không thể là Lâm Thành Ngôn, bởi với tính cách kia của hắn thì sẽ một đạp đá bay cửa chính mà tiến vào. 
  
  
Sắc mặt ta có chút trầm ngâm, sau đó tắt hết đèn điện, cầm điện thoại lên mở đèn flash. 
  
  
Sau đó thì ta hết cả hồn ngã ngửa, bị doạ tới tóc gáy dựng đứng cả lên. 
  
  
Trên góc nhà, phía sau ti vi, trên giường ngủ, trên góc bếp, nơi nơi đều có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-dung-chay-lai-day-de-ta-yeu/2794334/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.