'' Tố Tố của ba dạo này lớn hơn rồi có phải không?''
Cung Hãng bế Tố Tố lên, hôn vào đôi má phúng phính trắng hồng của cô bé.Không biết đã bao lâu rồi anh đã không bế Tố Tố như thế này, chính anh cũng không thể nhớ nổi nữa.
Dạo gần đây anh luôn vì chuyện của cty mà phải đi công tác thường xuyên, vì vậy ngay cả đến thời gian gọi điện cho Tố Tố cũng không nhiều.
Anh cứ nghĩ để Tố Tố lại cho người phụ nữ Liên Hoa kia chăm sóc, còn có quản gia và cả người nhà họ Cung luôn ở đây, chắc chắn sẽ không ai dám làm tổn hại gì đến cô bé.
Nhưng mà qua chuyện lần này Cung Hãng mới chợt nhận ra một điều.Tố Tố dù sao vẫn còn quá nhỏ,con bé cũng cần có quyền được yêu thương và bảo vệ, đặc biệt là từ người ba là anh và mẹ ruột của mình.
Nhưng mà mẹ ruột của Tố Tố đã không còn, vậy thì từ bây giờ anh sẽ vừa là ba, vừa là mẹ của con bé.Sẽ không để bất kỳ ai, bất kỳ người nào có thể có cơ hội làm hại đến con bé nữa, kể cả người phụ nữ xa lạ kia anh cũng không muốn Cung Tố Tố đến gần.
''Ba, chúng ta hôm nay đi đâu vậy?''
Tố Tố đương nhiên là cảm thấy rất vui, đã lâu rồi ba mới ở cạnh cô bé như thế này.Trước đây mỗi khi nhớ ba Tố Tố chỉ có thể nhìn ba qua điện thoại, hình đại diện cũng chính là hình chụp chung của hai ba con.
Trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-anh-mau-tranh-ra/2988248/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.