Tống Phi Phi lúc này còn có thể ngửi được mùi vị mằn mặn,tanh tanh quanh quẩn ở trong khoang miệng mình.Lại nhìn thấy con dao được đặt gọn trong dĩa hoa quả ở trên bàn, không nghĩ ngợi gì mà đã lao đến đoạt lấy con dao kia.
Cầm con dao trên tay,Tống Phi Phi ánh mắt ngập tràn câm hận nhìn Liêu Miu Tử.
''Cô dám đánh tôi, tôi cho cô chết.
Chết đi ''
Vừa nói Tống Phi Phi vừa cầm con dao chĩa thẳng về phía Liêu Miu Tử mà lao đến.
Mộ Trác Khải và Thời Khảo hai người vẫn thong dong ngồi đó xem trò vui.Không phải vì họ không thể ngăn Tống Phi Phi lại, mà đơn giản chỉ vì cả hai đều có thể nhận ra Liêu Miu Tử,cô gái này thân thủ không tệ.Tống Phi Phi chắc chắn không thể nào có thể chạm được vào người cô, dù cho là có con dao kia đi chăng nữa.
Đúng như những gì mà Mộ Trác Khải và Thời Khảo nghĩ, chỉ nhìn thấy Liêu Miu Tử nhếch mép cười khinh.Nhìn Tống Phi Phi hung hăng là vậy, nhưng mà cách cô ta cầm dao để tấn công người khác quả thật là rất buồn cười.Chờ cô ta đến gần, đầu mũi dao cũng vừa cách Liêu Miu Tử không còn xa, cô liền lập tức xoay người, giữ lấy cổ tay của Tống Phi Phi.
''Rập'' một cái, chỉ nhìn thấy con dao kia cứ vậy đã văng xuống đất, mà Tống Phi Phi bị Liêu Miu Tử dùng lực bóp chặt nơi cổ tay,đau đến mức mồ hôi hột trên trán cũng lấm tấm chảy xuống, có cảm giác như tay mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-anh-mau-tranh-ra/2988220/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.