Nhìn thấy một chữ "Có" của Queenie, Ngạn Bắc Kỳ cầm chuột mỉm cười.
Lăn lê bò toài trên bàn làm việc được vài lần, cô mới ngồi dậy nhìn ảnh đại diện của Queenie.
Ảnh đại diện của Queenie là một chú báo đang gầm, trông vừa hoang dã vừa bá đạo.
"Nhà hàng Meet cách chỗ cô có xa không?" Ngạn Bắc Kỳ vội vàng hỏi tiếp.
"Đợi tôi hai phút, tôi tra thử." Queenie rất nhanh đã trả lời lại.
Ngạn Bắc Kỳ yên lặng ngồi đợi. Nếu xa thì đổi sang chỗ khác cũng được, dù sao cô cũng biết rất nhiều nhà hàng tốt.
"Không xa."
"Được, vậy hẹn sáu giờ tối tại nơi đó nhé?" Vì tờ báo mới nhất của tòa soạn vừa được phát hành, cô cũng thảnh thơi được đôi chút, không cần phải bận rộn đến chết đi sống lại như trước nữa, năm giờ rưỡi đã có thể tan làm đúng giờ.
Từ tòa soạn đến nơi đó, nửa tiếng là đủ rồi.
"Được." Queenie gửi một cái mặt cười.
Chà.
Ngón tay của Ngạn Bắc Kỳ gõ vài cái trên mặt bàn. Cô lấy tay đặt lên trán, sau đó đứng dậy đi đến trước cửa sổ.
Thời tiết hôm nay trông có vẻ âm u, nhưng không có cách nào che giấu được nội tâm kích động cùng vui vẻ của cô.
Cuối cùng cũng có thể gặp được Queenie rồi. Cô rất tò mò, không biết Queenie ngoài đời là một người như thế nào, có giống với tưởng tượng của bản thân không.
Mà lúc này, sau khi tắt máy tính, Tần Dĩ Châm rời khỏi phỏng ngủ, lấy quả táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-tap-luc-nao-cung-tan-tinh-toi/2994977/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.