Cuộc trò chuyện tại văn phòng kết thúc, rất nhanh sau đó tôi đã phải theo giám đốc về nhà.
Lần này đích thân Minh Thần lái xe, tôi định mở cửa trước nhưng rồi vẫn thụt tay lại. Thấy vậy anh ta liền mở cửa nhìn tôi.
"Sao vậy?"
"Em thấy, ghế phụ lái vẫn nên để giám đốc phu nhân thật sự ngồi thì hơn."
"Gia đình tôi sẽ nghi ngờ, ngồi đi!"
Tôi có chút miễn cưỡng, hơi e dè mà bước lên xe. Cũng không phải lần đầu ngồi chung xe với anh ta, càng không phải lần đầu tiên ngồi với khoảng cách gần, nhưng tình huống này khiến tôi cảm thấy rất chột dạ.
Chủ tịch ba của Minh Thần đã nổi tiếng đáng sợ, giờ gặp cả nhà có chủ tịch phu nhân nữa tôi biết sống sao...?
Xe đi càng xa công ty tôi lại càng thêm phần hối hận. Ngồi trên đống lửa nhưng chạy cũng không được, ở cũng không xong.
Tôi rút điện thoại ra lén nhắn tin với bạn thân kể tóm tắt tình hình.
Bạn thân tôi cũng rất lạ, bình thường giờ này sẽ ngủ chưa dậy, vậy mà lúc tôi có biến thì lại trả lời tức thì.
Nhưng đương nhiên trước khi đưa ra lời khuyên, cô ấy sẽ cười vô mặt tôi trước!
"Hahhahahhahahahahahahahahahhahahahahahaahhahahahahahaha
Cậu nói thật đấy hả?
Hahahahahahhahahahahahahahhahahahahahahhaahhahaha."
"Đừng cười nữa. Tim tớ vì hồi hộp mà sắp nhảy ra ngoài rồi này."
"Lo gì chứ, có anh ta ở đấy còn bảo là người yêu cậu. Người nhà anh ta cũng đâu phải là yêu quái mà hút máu cậu từ xa được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-so-bat-buoc/2630896/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.