Tâm trạng tôi theo đó trùm xuống như tâm tình của người ngồi cùng. Cả hai lại nâng ly bắt đầu kể lễ.
"Một hôm anh ta hỏi tớ có phải muốn chia tay rồi không.
Tớ nhìn ánh mắt anh ta rất lạnh nhạt, nên sau đó tớ hỏi anh muốn chia tay à.
Anh ta thế mà lại không nói gì.
Tớ còn nghĩ anh ta sẽ trả lời "Không" như mọi lần nữa."
Cậu ấy thở dài.
"Tớ nói với anh ta, nếu như anh có thể sống thiếu em được thì chúng ta chia tay.
Cuối cùng bọn tớ cứ như vậy đã chia tay một tuần."
Tôi nghe đến đây cũng thở dài theo, bất giác nhớ về chuyện của mình.
"Có một lần tớ bị ốm nhưng đã hết ngày nghỉ phép có lương. Khi đó lại đúng lúc tớ được phân ngồi ở nhà theo dõi chỉ số biến động thị trường gì đó 24/24 rồi viết báo cáo.
Tớ lúc đó còn nghĩ, công ty này quá là hợp mệnh với mình. Mình thật may mắn, nằm dài nghỉ ốm vẫn có lương."
Chúng tôi cùng thở dài, "Sao giờ lại thành ra thế này?", rồi lại thêm mấy ly nữa.
"Tớ còn nghĩ anh ta là người hiểu tớ nhất, anh ta biết tớ không chịu nghỉ việc, dù không thích nhưng đã ở bên tớ một thời gian rất dài.
Cuối cùng vẫn là chia tay, tớ thế mà lại nghỉ việc."
"Cậu nghỉ việc rồi à?!"
Tôi ngỡ ngàng nhìn cậu ấy, tôi chỉ mới bận rộn những chuyện không đâu chưa bao lâu mà đã bỏ lỡ biết bao nhiêu chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-so-bat-buoc/2630879/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.